Showing posts with label Truyện cười dân gian. Show all posts
Showing posts with label Truyện cười dân gian. Show all posts

Sunday, October 26, 2014

Tạ ơn Chúa!

Cha xứ bán con ngựa của mình cho một người khách. Nhận tiền xong, ông dặn dò:

- Tôi cần lưu ý ông, muốn thúc nó chạy thì nói"Tạ ơn Chúa", còn muốn nó đứng lại thì nói "Alléluia" (hãy hoan hỉ lên).

- Được thôi, tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.

Nhảy lên lưng con ngựa mới mua, ông khách thử nói khẽ:
- Tạ ơn Chúa!

Chưa dứt lời, con ngựa đã vọt đi. Đến tiếng "Tạ ơn Chúa" thứ hai thì nó phóng nước đại. Chợt nhìn thấy một vực sâu thăm thẳm ngay phía trước, ông ta hoảng hốt hét lên :

- Alléluia!

Con ngựa kịp dừng lại sát mép vực. Lau mồ hôichảy ròng ròng trên trán, kỵ sĩ làm dấu thánh và thốt lên:

- Tạ ơn C...h...ú...a!


truyen cuoi, truyen cuoi hay, truyen cuoi vo bung

Bước chuẩn bị gay cấn

Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:
- Mời anh ra ngoài, cần gì tôi sẽ gọi.

Sản phụ đã bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói:
- Anh có kìm không?
- Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.
- Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tôi biết việc tôi phải làm.

Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa:
- Anh có cái cờ lê to không?
- Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì đã xảy ra với vợtôi?
- À... không sao, nhưng tôi cần một cái cờlê.

Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két... két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát:

- Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì không kịp mất!

Đến nước này, anh chồng không chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa... và hòm dụng cụ chưa mở được.


truyen cuoi, truyen cuoi hay, truyen cuoi vo bung

Saturday, July 5, 2014

Không thể chịu nổi

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:

- Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?

- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi "người địa phương" ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển... Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ... Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa. Nhưng đến lúc anh "dân địa phương" dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị "dân địa phương" vào... mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa...


truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung

Thursday, June 26, 2014

Sức mạnh của đồng tiền

Trong quá trình tiến hành tập sự cho hôn lễ, chú rể bí mật tiếp cận vị mục sư và đưa ra lời đề nghị.

- Tôi sẽ đổi 100 đô la lấy việc bỏ các từ 'yêu thương, tôn trọng, vâng lời và chung thủy với cô ấy mãi mãi' trong lời thề kết hôn.

Vị mục sư đồng ý và nhận lấy 100 đô la với vẻ hài lòng.

Hôm sau, vào buổi lễ chính thức, vị mục sư nhìn thẳng vào mắt chàng trai, mỉm cười nhẹ nhàng và chậm rãi nói:

- Chàng trai, bạn có hứa sẽ luôn sẵn sàng phủ phục mình trước mặt cô gái đứng trước mặt đây, vâng theo mỗi mệnh lệnh của cô ấy, mang đồ ăn sáng đến bên giường cô ấy vào mỗi buổi sáng trong suốt cuộc đời sau này của bạn. Đồng thời thề trước mặt Chúa sẽ không bao giờ thèm nhìn bất kỳ người phụ nữ nào khác cho đến khi cả hai không còn trên cõi đời này nữa không?

Chú rể nuốt nước bọt và nhìn xung quanh, đáp lại bằng một giọng rất nhỏ nhẹ:

- Vâng.

Sau nghi thức, chàng trai ngay lập tức bám chặt lấy vị mục sư và rít lên:

- Tôi nghĩ chúng ta đã có một thỏa thuận?

Lúc này, vị mục sư mới đặt lại vào tay chú rể tờ tiền cũ và thì thầm:

- Cô ấy đã đưa ra một lời đề nghị tốt hơn.


truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.

- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu - Robinson lẩm bẩm nói với vợ - Xem đây này.

- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? - Người hàng xóm bắt đầu.

- Ôi, tôi rất tiếc - Robinson nói - Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.

- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? -

Người hàng xóm hỏi.


truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung

Cẩn thận vẫn hơn

Một ông cụ vào nhà ga xe lửa trong làng và đi đến quầy vé, hỏi nhân viên nhà ga.

- Này cậu, chuyến tàu lúc 3 giờ 10 phút đã đi chưa?

- Đã rời ga cách đây 15 phút.

- Còn bao lâu nữa chuyến 4 giờ mới đến?

- Còn lâu lắm.

- Vậy trước đó còn chuyến tàu khách nào không?

- Không.

- Tàu chở hàng?

- Không.

- Không có chuyến nào hết?

- Hoàn toàn không?

- Anh có chắc không?

- Chắc chứ! - nhân viên bán vé nổi nóng.

- Vậy thì, mình ơi - ông quay sang gọi bà vợ - bây giờ chúng ta có thể đi ngang qua đường ray được rồi.



truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung

Điều ước khó khăn

Một gia đình đang lái xe trên đường thì con cóc nhảy ngang qua. Ông chồng thắng xe kip thời, bước xuống, mang con cóc đặt qua vệ đường.

Con cóc bỗng nói:

- Cám ơn ông đã cứu mạng. Tôi sẽ cho gia đình ông một điều ước!

Người đàn ông nói:

- Vậy hãy làm cho con chó của tôi thắng cuộc đua hôm nay?

Ông ta gọi con chó ra, và khi thấy nó chỉ có ba chân, con cóc nói:

- Khó quá... Hay ông xin điều khác đi!

Lúc đó bà vợ trong xe bước ra và nói:

- Vậy hãy làm cho tôi thắng cuộc thi hoa hậu năm nay được không?

Cóc nhìn bà vợ rồi quay lại nói với ông chồng:

- Ông... cho tôi xem lại con chó, tôi sẽ cố gắng.


truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung

Chả dấu gì bác

Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả. Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỉ có mỗi một miếng. Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.

Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.

Thấy bạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.

Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng trầu và khẩn khoản mời.

Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:

- Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ?

- Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu bác mời dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nên nó hơi bị giập ra.


truyen cuoi,truyen cuoi hay,truyen cuoi vo bung